:yeu: :yeu: Chuyện tình Nitơ và hiđro, hóa yêu và thơ tình lãng mạn
Chuyện tình Nitơ và hiđro
Em là cô gái Nitơ,
Tên thật Azốt ai ngờ làm chi.
Không mùi cũng chặng vị chi,
Sự sống không được duy trì trong em.
Chỗ em thiếu Oxizon,
Thế nhưng em vẫn dịu hiền như ai.
Nhà em ở chu kì hai,
Có năm điện tử lớp ngoài bao che.
Mùa đông cho chí mùa hè,
Nhớ ô thứ bảy anh về thăm em.
Bình thường em ít người quen,
Người ta cứ bảo em hiền thế cơ.
Cứ như dòng họ khí trơ,
Ai mà ngỏ ý làm ngơ sao đành.
Tuổi em mười bốn xuân xanh,
Nghĩ chi tới chuyện ái ân làm gì.
Thế rồi năm tháng qua đi,
Có anh bạn nhỏ Oxi gần nhà.
Bình thường anh chăng thèm qua,
Đến khi giông tố đến nhà tìm em.
Dần lâu rồi cũng sinh quen,
Nitơ Oxit sinh liền ra ngay.
Không màu là chất khí này,
Bị oxi hoá liền ngay tức thì.
Thêm một nguyên tử oxi,
Khí màu xanh thẳm chất gì độc hơn.
Bơ vơ cuộc sống cô đơn,
Thuỷ Tề thấy vậy rước ngay về nhà.
Gọi ngay hoang tử nước ra,
Ghép luôn chồng vợ thật là thú thay.
Hờn căm khói bốc lên ngay,
Cho nên em chịu chua cay một bề.
Đêm đông gió rét, mưa về,
Oxi chẳng được gần kề bên em.
Vì chung dòng họ Á Kim,
Cho nên cô bác hai bên bực mình.
Oxi từ đó buồn tình,
Bỏ em cô độc một mình bơ vơ.
Đầu xóm có anh Hidrô,
Một hôm nào đó viết thư tỏ tình.
Phòng riêng lạnh lẽo một mình,
Nhìn gương chỉ thấy bóng mình trong gương.
Hidrô tỏ ý muốn thương,
Làm sao nỡ để đôi đường cách xa.
Sớm đào tối mận lân la,
Hidrô thường đến thăm nhà em luôn.
Thấy em vẫn tỏ ý buồn,
Rủ luôn anh Sắt cùng trường sang chơi.
Anh Sắt miệng lưỡi nhất đời,
Đến chơi hôm ấy thì trời nóng rang.
Lựa lời khuyên nhủ hỏi han,
Bảo em nên sánh cùng chàng Hidrô.
Chuyện tình hò hẹn mấy khi,
Để người nhòm ngó làm chi cho phiền.
Từ đây chồng thảo vợ hiền,
Cùng em ra đồng để lúa tốt xanh.
Đừng quên em nhé các anh,
Amoniac chính danh chất này.
Đành rằng em có mùi khai,
Làm phân bón ruộng chẳng ai phiền lòng.
Mùi phenol Một lần đi chơi em bảo
Có mùi phenol trên áo của anh
Nghề hoá chẳng tốt lành,
độc hại , mau già , chóng chết…
Em nói thế nhưng em có biết
Hiện tượng tương lai là của hoá học đó em ơi
Chiếc áo che mưa lúc trời mưa gió,
Sợi tổng hợp dệt nhiều vải đẹp
Những vật liệu nhẹ, bền, cứng như sắt thép
Cũng là do hoá học mà ra
Những hạt lúa quê ta
Cũng thấm giọt mồ hôi đọng mùi hoá chất
(chất bạc màu rồi lại thêm cho đất
Đạm , lân , kali để đất nuôi người)
Những màu hồng, màu xanh rất tươi
Của những lớp sơn còn ươn ướt
Khoác cho cầu áo mới
Xoá đi dấu vết chiến tranh.
Đất nước ta, đất nước của màu xanh
Sẽ là nơi dồi dào nguyên liệu
Từ vụn gỗ, vỏ bào ta làm ra rượu
Và nứa, tre thành giấy trắng em ơi…
Xin anh đừng nhiều lời
Tự em, em sẽ hiểu ra tất cả.
Ừ hôm nay vất vả
Cho tốt lành cuộc sống mai sau.
Mấy hôm rồi, nay mới lại gặp nhau
Mỉm cười em bảo:
Nhớ anh, nhớ cả mùi phenol trên áo. Natri Để anh kể em nghe
Chuyện 1 kim loại kiềm
Đã làm nên muối biển
Biển mặn mòi
Natri đã thành tên
23 là khối lượng
Mềm, trắng, nhẹ hơn nước
Phổ biến trong tự nhiên.
Là 1 kim loại kiềm
Nên hoạt động mãnh liệt
Em ơi, khó tìm kiếm
Na đơn chất đâu
Xút ăn da không màu
Oxit trắng dễ tạo
Halogen chẳng khác
Phi kim tác dụng ngay
{Và nhớ nhé điều này
Trừ khí trơ ra đấy}
Hoá yêu
Nếu em là axit
Anh xin làm bazơ
Để yêu đến bất ngờ
Đến trung hoà không kịp!
Em thích làm axit
Có vị chát vị chua
Như dư vị tình yêu
Không ngọt ngào đường mật.
Tính khí em đặc biệt
Đâu chỉ có protôn
Anh nào biết trong em
Chứa bao nhiêu H+
Tình yêu dành cho em
Mạnh hơn lực axit,
Thắng cả lực bazơ
Để đến tận bây giờ
Vẫn trung hoà không kịp.
Natri thật dễ tính
Tạo các muối đều tan
Hợp chất nhiều vô vàn
Quan trọng trong cuộc sống!
:yeu: :yeu: :yeu: :yeu: :yeu: :yeu: :yeu: :yeu: :yeu: